Với những người sành thì mấy chiêu đó chẳng qua mặt được, thế mà vẫn có nhiều người dừng xe mua đôi cân với sự hỉ hả …
Ảnh minh họa |
Sấu phố ngon hơn hẳn sấu nơi khác cũng một phần, của vô chủ nên nhinh nhỉnh quả là hái luôn, chứ chờ sấu lớn quả to thì người khác hái mất. Sấu thiếu nữ với nước da còn xanh mươn mướt, mượt mà, mịn màng, Hạt bên trong còn trắng nõn, mềm. Cùi dầy, chua thanh dịu và thơm. Vỏ mỏng thậm chí ăn luôn chứ chẳng cần cạo vỏ.
Những năm gần đây, xuất hiện nhiều món ngon từ sấu. Nhưng với tôi, bát canh chua thịt nạc nấu với sấu non luôn mang nhiều cảm xúc nhất, nó gợi nhớ tuyến phố Trần Hưng Đạo, nơi nhà tôi trú ngụ một vài năm. Sau cơn mưa rào, lũ trẻ lúp xúp ống thấp, ống cao đi nhặt sấu non rụng đầy trên vỉa hè.
Cái thời khốn khó nhưng các mẹ vẫn khéo kiếm được chút thịt, thêm đôi quả cà chua và nắm hành. Bát canh chua thịt nấu sấu cứ phải là đi phăng dăm ba bát cơm chẳng kịp nhai. Bữa cơm rộn ràng tiếng nói cười, mẹ chọn những quả lành hơn, cạo qua vỏ, cắt khéo xoắn ống rồi ngâm nước mắm ngon và ớt hiểm.
Món này chấm rau muống luộc thì thật trứ danh, xuýt xoa với vị chua thơm của sấu, vị mặn ngọt của mắm cốt và cay của ớt hiểm, nó cứ đọng lại nơi đầu lưỡi, cơm rau không thôi cũng đã ngon lắm rồi.
Loại sấu rừng vỏ dầy, hạt cứng đọ sao được với vị thơm ngon của sấu phố, nó chỉ hợp với món vịt om sấu nổi như cồn trong mấy năm gần đây. Cái vị béo ngậy của vịt hợp với vị chua của sấu đến lạ. Năm nay rình mãi mới nhờ được cô bạn sát con phố Phan Đình Phùng mua hộ cho 1 kg, cái cảm giác như thể trở về với tuổi thơ lại dào dạt.
Cái nắng gay gắt xuyên qua lá cây, từng chùm quả khẽ đung đưa theo gió, trưa hè oi ả rộn rã tiếng ve… tất cả như một cuốn phim chợt ùa về mỗi khi mùa sấu trên phố xuất hiện.
Tuổi thơ đó, kỷ niệm đó chẳng phải của riêng tôi một kẻ yêu Hà Nội đến tha thiết, vẫn có chút bùi ngùi mỗi khi mùa sấu về trên các con phố thân thương.
Mùa sấu phố! Yêu và nhớ!
Nguyễn Thúy Vân