Cùng dạo bước những con phố Hà Nội về đêm để cảm nhận được những dư vị tuyệt vời của cuộc sống đang gõ cửa tâm hồn bạn.
Không còn tiếng còi xe huyên náo, không còn sự vội vã hối hả, Hà Nội về đêm được trả lại vẻ trầm tĩnh vốn có.
Đường Thanh Niên được xem là con đường lãng mạn nhất Hà Nội, là điểm hẹn hò của nhiều đôi uyên ương trẻ. Khác với sự tập nập, sôi đông của ban ngày, con đường tình yêu này lại trở nên tĩnh lặng và trầm mặc trong ánh đèn vàng ma mị.
Đường Phan Đình Phùng với hai hàng cây cổ thụ đã trở thành “đặc sản” nơi phố thị. Con phố ngắn này đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều nghệ sĩ sáng tác, rất nhiều tác phẩm hội họa và nhiếp ảnh đã gây được sự chú ý của cộng đồng. Ví như bức ảnh rất giản dị, ghi lại hình ảnh một người phụ nữ tần tảo với gánh hàng rong trên vai để mưu sinh. Đường phố vắng vẻ, hai hàng cây im lìm, ánh đèn đường trầm buồn cùng với dáng vẻ cô liêu của người bán hàng rong gợi cảm giác trầm mặc, cô tịch. Một bức ảnh ấy đã đưa ta về hoài niệm một Hà Nội sống chậm và bình yên.
Một Hà Nội cổ kính và trang nghiêm ở địa điểm nhà thờ Lớn qua góc kính của nhiếp ảnh gia đưa tôi trở về những năm 30 của thế kỷ XIX. Ảnh được chụp vào lúc 4 giờ 30, khi thành phố đang cựa mình để đón bình minh.
Ảnh chụp từ tòa nhà đối diện với Hàm Cá Mập. Ngã Tư Hàm Cá Mập là nơi giao nhau của những con phố nổi tiếng ở Hà Nội. Ngã Tư nằm đối diện với hồ Gươm và gần với cầu Thê Húc, đài phun nước.
Những cung đường ở phố cổ ban ngày đã thanh bình nhưng khi đêm về lại càng tĩnh mịch hơn bao giờ hết. Những con phố cổ chật hẹp nhưng lại mang đậm “cái hồn của Hà Nội”. Những gì thanh lịch nhất, cổ kính nhất đều hiện hữu nơi đây. Và khi đêm về, là lúc con người ta có thể tận hưởng và cảm nhận trọn vẹn nhất “cái hồn Hà Nội về đêm” đó.
Còn bức ảnh này được chụp vào một đêm đông mưa phùn vào lúc 1 giờ sáng trên con đường Hoàng Văn Thụ. Khi nhìn thấy bức ảnh này, những lời ca trong bài hát “Hà Nội ngày trở về” của nhạc sỹ Phú Quang lại gợn lên khiến cho lồng ngực tôi khẽ rung rung:
“Hà Nội ơi, mỗi khi lòng xác xơ
Tôi vội vã trở về
Lấy cho mình dù chỉ là một chút bóng đêm trên đường phố quen
Dù chỉ là một chiều sương giăng lối cũ…”
(Trích: Hà Nội, tình yêu và nỗi nhớ – Phú Quang)
Mai Lộc (t/h)